Đẳng cấp và sự tôn trọng

Hồi còn bé và kể cả bây giờ, nhìn các thợ xây, phụ hồ xây nhà là mình rất thích thú. Có lẽ nếu học dốt, thì học xong cấp 3 mình bỏ đi làm thợ xây rồi.

Chợt nghĩ về đẳng cấp và sự tôn trọng.
Khi bạn muốn ai đó ngưỡng mộ, bạn phải có tài. Có tài thật sự trong 1 lĩnh vực nào đó.
Còn khi bạn muốn tất cả mọi người tôn trọng bạn, thì bạn phải biết:
- Biết khả năng của mình.
- Biết mức độ (trình độ) của mình.
- Biết thân phận địa vị của mình.

Biết khả năng, tức là anh giỏi vẽ thì làm họa sĩ, giỏi xây thì đi xây, giỏi vuốt thì đi làm massage, giỏi ăn nói thì ... chém gió facebook.
Mỗi người mỗi nghề mỗi cái tài. Không nhầm lẫn. Có những ông làm thợ rất giỏi, thế là tự hào: tao thông minh lắm, lập trình tao cũng chơi được, mỗi tội tao không thích. @@
Nếu bạn biết đúng khả năng của bạn, giỏi cái nào và kém cái nào, mọi người tôn trọng bạn. 1 người lái xe nói: "các cậu học hành, có đầu óc thì làm kĩ sư, anh học kém nhưng nhanh nhạy, phối hợp tai mắt toàn thân tốt, anh làm lái xe". Ôi chao, nghe câu ấy xong, ai dám coi thường anh lái xe nữa không.

Biết mức độ. Tức là IQ cao thì nhận cao, khả năng cao thì nhận cao, vừa thì nhận vừa, thấp thì nhận thấp.
"Ngày xưa tao thi đại học không đủ điểm sàn, phải vào cao đẳng, nhưng do đen thôi, chứ tao thông minh lắm. Mấy thằng đại học làm có bằng tao đâu."
Đấy, nếu nghe 1 người nói như vậy, bạn có tôn trọng họ nữa không. Mình có 1 người họ hàng, tài sản hàng chục tỷ, có vài chục cái ô tô, ông ấy tâm sự: "mấy đứa đại học mới ra trường thì không làm được gì, toàn đứng phụ xách đồ cho bọn anh sửa. Nhưng bọn nó được cái nhanh nhạy, lý thuyết căn bản tốt, nên chẳng bao lâu mà vượt bọn anh."
Đấy, gọi là nhận thức rõ trình độ của mình và người khác.

Biết thân phận địa vị, để nhún nhường, để không khinh thường, ứng xử phù hợp. Sẽ chẳng ai kêu bạn nhục, hèn khi nhún nhường trước 1 người.
Một người trông xe mà tự hào: "tao cháu giám đốc đó, cẩn thận đừng đụng vào tao".
Ôi chao, có mà cháu trời. Nếu cháu giám đốc, sao mày còn đứng đây.
Nhưng nếu là cháu giám đốc thật, mà biết đúng thân phận địa vị, không ôm danh hão (vì biết rằng chẳng trông chờ gì từ ông giám đốc). Thì mọi người xung quanh sẽ rất quý và tôn trọng.

Tóm lại. Muốn người khác tôn trọng mình. Mình phải tôn trọng họ là chưa đủ. Mình phải biết. Biết mình biết ta, biết chính bản thân. Bạn giỏi, bạn có quyền kiêu, nhưng không giỏi, thì hãy cẩn thận.
Tags

Post a Comment

0 Comments
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.