Do nhân tướng học được khởi nguồn và
phát triển mạnh mẽ ở Trung Quốc, nên các kinh nghiệm, lý thuyết cũng hầu như
ứng nghiệm với người Trung Quốc.
Khi đem sang các nước khác, kể cả
Việt Nam, đều không tránh khỏi sai sót.
Kể cả trong nội bộ nước Trung Quốc
thôi, sách Ma Y Thần Tướng cũng phải đề ra những lưu ý, rằng có những người ở
những vùng nhất định, vì điều kiện thời tiết mà họ có chung 1 đặc điểm nào đó,
khi xem tướng cần gạt bỏ đặc điểm đó ra.
Có vùng da ai cũng xấu.
Có vùng mũi ai cũng xấu.
Có vùng ai cũng lưng dày, sức khỏe
tốt.
Có vùng ai cũng yếu ốm, gầy gò.
v.v…
Ngay như ở
Việt Nam, vùng Quảng Bình, Quảng Trị, nắng gió thì da xu hướng xấu hơn. Vùng
Nghệ An, Thanh Hóa thì gò má xu hướng cao hơn.
Như vậy, nhân tướng học vẫn có thể
xem cho người châu Âu, châu Phi, nhưng cần phải có những hiệu chỉnh về mặt lý
thuyết, và có những đặc điểm cần phải loại bỏ trong quá trình suy luận.
Như người châu Âu mũi phần lớn là
cao, da trắng bệch. Thì đừng chú trọng quá nhiều 2 yếu tố đó.
Người châu Phi da đen, môi dày, thì
nên xem những đặc điểm khác.